tôi muốn gục tại đây, tại nơi này, trên thềm ban công lạnh buốt. Cơn giá rét của thời tiết găm sâu vào da thịt mỏng manh tôi, nhức nhối kinh khủng. Tôi mong bản thân có thể đóng băng tại chỗ, ngừng đi những suy nghĩ làm rối tung cuộc sống vốn đã khốn nạn.
làm ơn, hãy để tôi khóc, khóc thật to, la lên thật lớn, xua tan đi cơn đau âm ỉ bên trong cơ thể mục nát này. Tôi, dần thối rữa, cả tinh thần và thể xác.
hoặc làm ơn, hãy để tôi chết đi tức khắc, xin được đổi cái khốn khổ này lấy sự bình yên của gia đình tôi. Mong cha, mẹ đừng vì tôi mà khóc, đứa con bất hiếu này. Mong bạn bè cũng đừng vì tôi mà ảnh hưởng, họ còn cuộc sống của họ, riêng tôi chỉ muốn kết thúc nó.
tôi đáng lẽ không nên chịu đựng những điều này, phải không? Tôi còn quá trẻ, sự thiếu chín chắn và kinh nghiệm dồn tôi đến con hẻm chỉ có chết. Tấm chân thành tôi dành cả mạng chó rách này để thề thốt lại trao nhầm người. Nhưng, chỉ trách bản thân tôi quá mê mẩn. Hy vọng bao lần dập tắt, tôi tự xẻ chính cơ thể mình làm mồi lửa, cháy đen nghi ngút.
Xin lỗi, ngàn vạn lần xin lỗi.
và
Cảm ơn, đã có giây phút tim tôi muốn đập cho sự sống này
Comments
Displaying 0 of 0 comments ( View all | Add Comment )